quangnam
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Bây Giờ Nhìn Lại

Go down

Bây Giờ Nhìn Lại Empty Bây Giờ Nhìn Lại

Bài gửi  Admin Wed Oct 29, 2008 12:02 am

Bây Giờ Nhìn Lại

( “ Tôi ” là nhân vật cốt tuyện )

Khuôn mặt của Marc, trong quá khứ từ từ hiện ra, làm cho tôi có những phút bâng khuâng. Marc đã qua đời tôi như một cơn bão tố, mà tôi đã hứng lấy một cách ngọt ngào, rồi khi tỉnh ra, mới biết mình vừa lạc lẫm, vào một cõi nào xa lắc biệt mờ. Tôi chợt thương tôi, thương Marc, đã cho nhau một thời gian hệ lụy.



Với đời, tôi thật kiêu hãnh, nhưng với tình lại thất bại ê chề. May là mình đã thoát ra được cơn khủng hoảng, nếu còn tiếp tục sẽ buồn khổ thêm. Sau nhiều đêm suy nghĩ, tôi nhất định phải chấm dứt quan hệ với Marc. Tôi buồn chán cả tuần nay, không làm việc gì được, ngơ ngơ ngẩn ngẩn như người không hồn, cuối cùng là ngồi ôm mặt khóc, để ngày mai mình sẽ ngoảnh mặt đi. Có phải vậy không nhỉ ! đơn giản thế sao? Tôi biết Marc rất khổ, và tim tôi cũng đã nhói đau. Dù sao thì tôi với Mar đã có những ngày bên nhau, thật êm đềm hạnh phúc.

Không hiểu tại sao, tôi có năng động viết về Marc. Marc đã làm cho tâm tư tôi vương mắc. Dường như Marc là chất men làm kích thích, muốn kéo tôi dính chặt vào sự hoạt động trên giấy mực. Tôi từng nghe những điều Marc nói, mà Marc thì không biết mình đã nói, đã hứa những gì ? và với tôi Marc thường chứng tỏ là... Chỉ riêng tôi hiểu, riêng tôi suy nghĩ, cũng có khi tựa hồ, tôi lại hoàn toàn mất lý trí, xuất phát từ tình cảm của mình, với một sự hy vọng. Trong những ngày dài khắc-khoải, tôi bỏ tất cả để xâm nhập vào cái bí ẩn tình yêu, để làm một người tình, và sẵn sàng cuối cùng như một người vợ.
Trong thế giới của những tế bào, là vương quốc tiềm ẩn sự ghen tuông của Marc. Marc nghi ngờ, lo âu, hạch hỏi, hồi họp, nên tự đánh mất niềm tin mình, chỉ vì Marc quá yêu tôi. Marc đã biến tôi thành những hình ảnh khác. Marc lo mất tôi. Tôi thì lại hoảng sợ, những điều Marc đã lập đi, lập lại nhiều lần. Cái sợ, tôi không hình dung nổi, hình như nó đang rối loạn một cách vô trật tự. Vô trật tự như những gì Marc đã nói, ẩn bên dưới sự bền vững bề ngoài.

Marc ! tại sao anh nhu nhược như thế ? Tôi đã dùng nghị lực nhẫn nại, trong những lúc cô đơn không lộ ra mặt, để có ngày chúng ta gặp nhau. Nhưng anh đã làm cho tôi sống trong cảnh bất an. Chả lẽ, tôi cũng nhu nhược giống như anh hay sao? Vô tình, hay vô thức ! Dù sao thì tôi đã thuận với anh, nếu không có những ngày bên nhau, làm sao tôi biết những điều sai lầm...Bây giờ tình cảm ấy đã chấm dứt, và tôi thật sự cảm thấy rất thoải mái, không còn nghe những lời nói lộn xộn, vô trật tự như trong giấc mơ phù du kia nữa.

Không biết những dòng chữ này, Marc có tìm đọc không? Nhưng dù Marc không đọc, tôi cũng nói lên được những điều thầm kín, sâu xa mãnh liệt, mà nỗi đau muốn nói của chính mình. Tôi nói chuyện với anh, mà cảm giác của tôi như chưa hề quen biết. Tôi muốn cảm thông và hiểu biết lẫn nhau, nhưng khi nghe điều mình đang nghĩ, đã bị phản đối ngay trong lòng, không nói ra không được. Marc ! tôi khát vọng muốn tìm đến với những tâm hồn đồng điệu, và tôi cũng rất cần tri kỷ, tri âm.
Tâm trạng khác, hoàn cảnh khác, ý định khác, thì không bao giờ có thứ tình yêu trong gia đình. Lời nói ngớ ngẩn như tên say rượu, biểu hiệu cho người bất thường. Tôi muốn anh yêu tôi như một người bình thường. Cái gì khác hơn bình thường, luôn luôn cho tôi cảm nghĩ, có những chuyện may rủi, mà sự rủi nhiều hơn. Có chút kinh nghiệm của bản thân, buộc tôi phải suy gẫm, dù là chuyện chẳng là những cái lớn lao.

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 207
Join date : 20/10/2008
Age : 36
Đến từ : quang nam

https://quangnam.aforumfree.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết