Ngọt ngào bắp nấu Hội An
quangnam :: VAN HOA QUANG NAM :: AM THUC
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Ngọt ngào bắp nấu Hội An
Sau tết âm lịch hàng năm là mùa bắp. Quảng Nam có nhiều địa phương trồng bắp. Nhưng ngon nhất, nổi tiếng nhất vẫn là bắp được trồng ở Cẩm Nam, Hội An. Bắp nấu Hội An dẻo, thơm và ngọt đến tận chân răng từ lâu thu hút nhiều thực khách đủ mọi lứa tuổi...
Vào những ngày đầu tháng ba, người dân Đà Nẵng lại có dịp thưởng thức hương vị thơm ngon của những trái bắp nấu Hội An đầu mùa. Bắp còn nguyên trái, chưa lột vỏ, đã nấu chín, chất đầy trong hai chiếc giỏ to buộc hai bên gác ba-ga sau xe đạp, được những người bán bắp nấu dạo đèo đi từ Hội An lúc hai, ba giờ sáng và có mặt ở Đà Nẵng khi người dân thành phố chuẩn bị bữa ăn điểm tâm để kịp giờ đến nơi làm việc.
Thật ra, bắp nấu Hội An không chỉ được bán tại Đà Nẵng mà còn xuất hiện tại nhiều nơi khác như Vĩnh Điện, Hòa Vang... phục vụ yêu cầu "ăn chơi" của mọi tầng lớp nhân dân. Nói "ăn chơi" cũng không ngoa chút nào bởi mấy ai ăn bắp trừ bữa cơ chứ? Cùng lắm, người ta ăn sáng coi như một dịp thay đổi khẩu vị sau những tháng dài quanh đi, quẩn lại những món ăn quen thuộc, cũ mèm được bày bán đầy dẫy dọc các đường phố như bún bò, bún giò, phở, xôi đậu, bánh mì... Trong những khách hàng mê bắp nấu, trẻ em bao giờ cũng chiếm ngôi đầu bảng.
Bán bắp nấu dạo là nghề khá vất vả. Một anh trạc 38 tuổi, nước da đen cháy, đứng bán trên đường Ông ích Khiêm cho biết: những người hành nghề như anh kiếm được những đồng tiền lời không phải chuyện dễ. Họ thức dậy nửa đêm để kịp đến lò lấy bắp. Có thể gọi đây là nghề theo mùa, thường chỉ kéo dài độ hai tháng. Khi bắp hết cũng là lúc họ chuyển qua nghề khác. Tuy bây giờ mới bước vào mùa nhưng trước Tết vẫn có bắp nấu Hội An, dù số lượng không nhiều và giá có nhỉnh hơn. Lấy đủ bắp rồi, họ phải còng lưng trên chiếc xe đạp cà tàng, đạp hàng chục cây số đường trường, tỏa đi các nơi giữa lúc trời se lạnh và mọi người đang say trong giấc điệp. Xem thế, đủ biết nghề bán bắp nấu dạo thật không đơn giản chút nào!
Một chị trạc ba tư, ba lăm tuổi có khuôn mặt lam lũ chân quê đứng bán trên đường Núi Thành thổ lộ với tôi rằng, như nhiều chị em khác cùng cảnh ngộ, chị phải buôn bán lặt vặt ở chợ kiếm tiền trang trải chi phí trong nhà. Mùa bắp nào chị cũng đi. Thu nhập có nhỉnh hơn, mỗi ngày chị bán chừng 200 bắp. Trừ tiền ăn trưa, tiền xe đò về Hội An, số còn lại chẳng nhằm nhò gì. Tuy nhiên, dù ít cũng khá hơn so với buôn bán lặt vặt ở chợ nên em ráng mà đi. Không đỡ cháo cũng đỡ hồ, biết làm sao bây giờ. Mình ông xã em làm thì chết, quanh năm cứ thiếu trước hụt sau, chịu sao nổi". Chị nói thêm, giọng phân trần. Tôi hiểu. Hoàn cảnh của chị cũng là hoàn cảnh của nhiều người lao động nghèo Và, rõ ràng, trong thời buổi hiện nay, kiếm được những đồng tiền lời chân chính, thấm đẫm mồ hôi, công sức như chị, như những người bán bắp nấu dạo khác thật đáng quý, đáng trân trọng biết nhường
tran van minh
Vào những ngày đầu tháng ba, người dân Đà Nẵng lại có dịp thưởng thức hương vị thơm ngon của những trái bắp nấu Hội An đầu mùa. Bắp còn nguyên trái, chưa lột vỏ, đã nấu chín, chất đầy trong hai chiếc giỏ to buộc hai bên gác ba-ga sau xe đạp, được những người bán bắp nấu dạo đèo đi từ Hội An lúc hai, ba giờ sáng và có mặt ở Đà Nẵng khi người dân thành phố chuẩn bị bữa ăn điểm tâm để kịp giờ đến nơi làm việc.
Thật ra, bắp nấu Hội An không chỉ được bán tại Đà Nẵng mà còn xuất hiện tại nhiều nơi khác như Vĩnh Điện, Hòa Vang... phục vụ yêu cầu "ăn chơi" của mọi tầng lớp nhân dân. Nói "ăn chơi" cũng không ngoa chút nào bởi mấy ai ăn bắp trừ bữa cơ chứ? Cùng lắm, người ta ăn sáng coi như một dịp thay đổi khẩu vị sau những tháng dài quanh đi, quẩn lại những món ăn quen thuộc, cũ mèm được bày bán đầy dẫy dọc các đường phố như bún bò, bún giò, phở, xôi đậu, bánh mì... Trong những khách hàng mê bắp nấu, trẻ em bao giờ cũng chiếm ngôi đầu bảng.
Bán bắp nấu dạo là nghề khá vất vả. Một anh trạc 38 tuổi, nước da đen cháy, đứng bán trên đường Ông ích Khiêm cho biết: những người hành nghề như anh kiếm được những đồng tiền lời không phải chuyện dễ. Họ thức dậy nửa đêm để kịp đến lò lấy bắp. Có thể gọi đây là nghề theo mùa, thường chỉ kéo dài độ hai tháng. Khi bắp hết cũng là lúc họ chuyển qua nghề khác. Tuy bây giờ mới bước vào mùa nhưng trước Tết vẫn có bắp nấu Hội An, dù số lượng không nhiều và giá có nhỉnh hơn. Lấy đủ bắp rồi, họ phải còng lưng trên chiếc xe đạp cà tàng, đạp hàng chục cây số đường trường, tỏa đi các nơi giữa lúc trời se lạnh và mọi người đang say trong giấc điệp. Xem thế, đủ biết nghề bán bắp nấu dạo thật không đơn giản chút nào!
Một chị trạc ba tư, ba lăm tuổi có khuôn mặt lam lũ chân quê đứng bán trên đường Núi Thành thổ lộ với tôi rằng, như nhiều chị em khác cùng cảnh ngộ, chị phải buôn bán lặt vặt ở chợ kiếm tiền trang trải chi phí trong nhà. Mùa bắp nào chị cũng đi. Thu nhập có nhỉnh hơn, mỗi ngày chị bán chừng 200 bắp. Trừ tiền ăn trưa, tiền xe đò về Hội An, số còn lại chẳng nhằm nhò gì. Tuy nhiên, dù ít cũng khá hơn so với buôn bán lặt vặt ở chợ nên em ráng mà đi. Không đỡ cháo cũng đỡ hồ, biết làm sao bây giờ. Mình ông xã em làm thì chết, quanh năm cứ thiếu trước hụt sau, chịu sao nổi". Chị nói thêm, giọng phân trần. Tôi hiểu. Hoàn cảnh của chị cũng là hoàn cảnh của nhiều người lao động nghèo Và, rõ ràng, trong thời buổi hiện nay, kiếm được những đồng tiền lời chân chính, thấm đẫm mồ hôi, công sức như chị, như những người bán bắp nấu dạo khác thật đáng quý, đáng trân trọng biết nhường
tran van minh
quangnam :: VAN HOA QUANG NAM :: AM THUC
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|